ĐỔI ĐỜI
(Truyện ngắn theo dòng thời sự)
Hồi trước, Hội Cái Bang đường phố rõ là sống khổ. Gầm cầu là ngôi nhà chung. Với 1 cái mùn chụp, một bộ chiếu mền gối cũ thì mỗi đứa trẻ ngủ ở đâu cũng được. Đồ ăn chủ yếu là ăn bụi. Dù vậy, bọn trẻ cũng có được bộ nồi và mấy cục gạch làm bếp để phòng trường hợp nấu cháo lúc bệnh đau.
Sống vậy đó nhưng không hiểu vì sao bọn chúng lại thương yêu đùm bọc nhau. Chắc có lẽ là do tất cả bọn trẻ đều thiếu thốn tình cảm gia đình, cần 1 cái gì đó để bù đắp. Chẳng những vậy, bọn trẻ ở đây cũng biết thương người.
Lúc Tiểu Nhất Long bị ai đó bỏ ở gầm cầu, đúng vào cái “kho” chứa mền mùn chung của Hội, tụi nó không vứt đi, không mang bỏ chổ khác, mà quyết định nuôi luôn, dù chưa đứa nào đủ tuổi làm cha làm mẹ cả. Vậy mà Tiểu Nhất Long vẫn lớn. Lớn một cách theo bản năng sinh tồn, dưới sự chở che của những trái tim nhân ái đã từng bị rỉ máu.
Rồi lúc thấy một người đàn ông bị cả chục người chém gục ngã dưới chân cầu, bọn nhỏ cũng không bỏ mặc. Chúng cũng biết khiêng vào “ổ”, cầm máu, băng bó vết thương, lại biết cạo đầu để vệ sinh vết thương đầu nữa, rồi sau đó là nấu cháo cho ăn và cử người túc trực chăm sóc “người bệnh” cả tháng trời. Có lẽ cũng vì vậy mà bọn trẻ được biết đại ca với cái tên Hoàn Lương mà đại ca đề nghị chúng gọi. Và cái đầu trọc của đại ca cũng giữ luôn từ dạo ấy.
Từ ngày có đại ca xuất hiện, cuộc sống của tụi nhỏ có phần ổn hơn ở nhiều khía cạnh. Tuy vậy, khổ vẫn khổ. Mưu sinh vẫn phải tự mưu sinh. Hoạ may lâu lâu có người thương tình cho bọn trẻ những quần áo hay chăn màn cũ để chúng giảm bớt cái lạnh dưới gầm cầu lúc mùa đông. Thỉnh thoảng cũng có người tốt bụng mang thức ăn ngon đến cho tụi nhỏ… Nói chung, có nhiều nghĩa cử tốt đẹp của nhiều người lắm. Dù vậy, cái khổ vẫn còn đeo bám bọn nhỏ. Cho đến ngày Tiểu Nhất Long đạt giải Tài năng nhí và có nhiều thay đổi sau đó.
Hội Cái Bang đã có nhà. Một bác lớn tuổi không con đã hiến tặng Hội một mảnh đất khá lớn cho bọn trẻ. Chính quyền địa phương và các đoàn thể cũng quan tâm hỗ trợ thủ tục, kêu gọi quyên góp thêm để cho Hội đủ tiền làm nhà, bên cạnh số tiền giải thưởng của BTC Cuộc thi Tài năng nhí và của các khán giả ủng hộ trước đó.
Rồi theo đó là biết bao thay đổi với sự nỗ lực của các Hội viên dưới sự hỗ trợ của các mạnh thường quân và các cơ quan chức năng.
Công ty tổ chức cuộc thi Tài năng nhí đã phối hợp với Đài truyền hình làm liên tục mấy bài phóng sự về Hội Cái bang đường phố. Nội dung bài đánh động được lòng trắc ẩn của khán giả với những thông tin như: sự mưu sinh vất vả của mất đứa trẻ trong Hội, sự yêu thương đùm bọc lẫn nhau của bọn trẻ không cha không mẹ, sự quay xe 180 độ của một gã giang hồ Hoàn Lương sau khi thọ ơn cứu mạng của bọn trẻ và những cảnh dạy và học võ của thầy trò Hoàn Lương để cho bọn trẻ có thể tự phòng thân.
Nhóm sinh viên thiện nguyện cũng không đứng ngoài cuộc. Cảm thương trước những mảnh đời bất hạnh, cảm phục trước mấy đứa trẻ tự mưu sinh khi còn quá nhỏ, một Nhóm sinh viên đã ngỏ ý với Đại ca Hoàn Lương và hỗ trợ Hội Cái Bang đường phố lập và vận hành 1 kênh youtube. Với sự nhiệt tình của các anh chị sinh viên, sự giúp sức của Đài truyền hình và công ty giải trí, chẳng bao lâu Kênh Youtube “Hội cái bang đường phố” đạt được nút vàng, trên 1 triệu Subcribe. Từ đó Hội cũng kiếm được nhiều tiền giúp bọn trẻ dần đổi đời.
Ngoài nguồn thu từ Youtube, Hội cũng nhận thêm được sự hỗ trợ bằng tiền và vật chất từ rất nhiều mạnh thường quân cả trong và ngoài nước. Con số này ngày càng khắm khá song hành với sự nổi tiếng của Nhất Long và Hội qua các phóng sự truyền hình và số lượt view các video trên Youtube.
Cũng nhờ các nguồn thu trên mà ước mơ được đi học của bọn trẻ dần trở thành hiện thực. Bài toán tiền bạc đã được giải rồi, nhưng bài toán Giấy Khai sinh cho mấy đứa trẻ mô côi là khá nan giải cho một gã giang hồ Hoàn Lương.
Liệu bọn trẻ có được đi học? Liệu cuộc sống của họ sẽ thế nào?
Hãy đón đọc tập 3 nhé! Nhanh hay chậm tuỳ thuộc vào khán giả!